Rên rỉ.

Khóc lóc.

Thở dốc.

Nhục nhãn dừng ở thân thể thống khổ phát run dưới thân, thiếu niên trước mắt lộ tất cả ngọn lửa hừng hực màu đen…

“Ngọc nhi… Đau quá a… Ngọc nhi…”

“Xuỵt… Nhanh thôi… Cũng nhanh thôi…”

“Ô… Không được… Ca ca chịu không nổi rồi… Ngọc nhi… Ngươi tha ca ca đi… Ca ca lần sau cũng không dám… Ô… Đau quá đau quá…”

“Không được! Ta không yên tâm! Nếu như không làm như vậy ta không thể yên tâm a… Ca, ngươi nhẫn nại chút nữa, rất nhanh, rất nhanh thôi oh… Ngoan… Ngoan…”

Tâm địa bắt đầu cứng rắn bắt buộc mình không chú ý đến lời cầu khẩn đau khổ của hắn, thiếu niên làm sao cam lòng trơ mắt mà nhìn con người dưới thân chịu khổ. Nhưng là… Hãy đọc tiếp va cảm nhận nha

Mới cập nhật

Xem thêm
#Tựa Chương
1Chương 12
2Chương 11
3Chương 10
4Chương 9
5Chương 8
6Chương 7
Đánh giá

1 phút đánh giá của bạn bằng 100 lần động viên cho mình. Xin đừng quên đánh giá nhé.

Đăng nhập để gửi nhận xét của Bạn

Bạn chưa có tài khoản?

Hãy Đăng ký

Có thể bạn cũng muốn đọc